“Ngôi giáo đường” và câu chuyện của hai huyền thoại Guitar
29 Nov, 2017
Agustin Barrios Mangore(1885_1944), là nghệ sĩ sáng tác và biểu diển guitar của Paraguay. Ông nổi tiếng là một nghệ sĩ với những tác phẩm sáng tác rất phong phú về hòa thanh và giàu chất thơ cộng với một khả năng diễn xuất tuyêt vời.
Barrios đã đi nhiều nơi trên thế giới và biểu diễn những tác phẩm do mình sáng tác, đến đâu ông cũng được những nhà phê bình, quần chúng ủng hộ và đánh giá cao. Ông luôn tự hào với tài năng đặc biệt của mình nhưng có một người đã làm ông thực sự thán phúc trước khả năng chơi đàn kỳ diệu, đó chính là Andres Segovia(1893_1987).
Cả hai nghệ sĩ đều nổi danh trong cùng một thời kỳ khoảng những năm 1915-1918. Tuy nhiên, không hiểu vì lý do gì, ban đầu cả hai đều không muốn gặp nhau cho dù đôi khi họ đi diễn trong cùng một thành phố.
Mãi đến năm 1920, hai người mới có dịp gặp nhau. Barrios đã tới thăm Segovia vào một buổi sáng đẹp trời. Tại đây, Barrios đã phải lặng người thán phục trước “Caprichio Arabe” và khúc Rondo do Segovia thể hiện. Còn Segovia cũng phải kinh ngạc và thốt lên những lời ca ngợi khi Barrios chơi những tác phẩm do mình sáng tác. Thời điểm này, Segovia đang liên tục kêu gọi những sáng tác mới cho đàn guitar và trước những tác phẩm tuyêt vời của Barrios, ông rất đỗi vui mừng. Segovia đặc biệt ấn tượng tác phẩm “La Catedral” (ngôi giáo đường) của Barrios và ngỏ ý muốn được chơi bản nhạc này trong những buổi biểu diễn tới. Trong câu chuyện giữa hai người, A.Barrios bày tỏ những suy nghĩ của mình về âm nhạc và sự liên hệ với tâm linh và tôn giáo. Ông là người sùng đạo và những sáng tác của ông thường hướng theo chủ đề về tôn giáo. Nhưng Segovia lại là người có tư tưởng tự do, ông luôn đề cao ý chí của con người và đặc biệt không để tâm tưởng mình vướng bận vào những điều thần thánh hóa. Suy nghĩ của ông về bản nhạc “La Catedral” không giống như tư tưởng của tác giả, ông thấy đó là những âm thanh thể hiện sự bay bổng và phóng khoáng, ông không thích những màu sắc tâm linh mà Barrios nói đến trong tác phẩm này. Hai người đã không hợp nhau trong những quan điểm về âm nhạc và tôn giáo khi hai điều này hòa trộn với nhau. Sau đó, Barrios đã tặng cho Segovia một bản sao tác phẩm của ông nhưng lại không phải bản “La Catedral” mà Segovia mong muốn.
Mãi mãi người ta không bao giờ thấy A.Segovia chơi nhạc của A.Barrios sau khi câu chuyện ấy xảy ra. Nhiều người cho rằng, đó là điều đáng tiếc cho cả hai nghệ sĩ. Nếu Segovia chơi những bản nhạc của Barrios thì những tác phẩm đó sẽ còn được nâng lên một tầm cao nữa và ngược lại A.Segovia cũng có thêm những tác phẩm trình diễn để đời, đánh dấu tiếng đàn trong vắt như pha lê của ông.
Dẫu sao, “La Catedral” cũng là một tác phẩm tiêu biểu được viết cho guitar . Với ba đoạn là ba trạng thái khác nhau:
_Chương 1 (Adante): Tinh khiết như nhưng giọt sương và dịu dàng như những áng mây.
_Chương 2 (andante religioso): Như những mong ước, những suy tư hướng thiện, những lời sám hối và cầu nguyện.
_Chương 3 (allegro solemne): Mê say và khoáng đạt, vượt qua mọi bó buộc, mọi sự trật hẹp của nội tâm, như một sự giải phóng của tâm hồn.
Dù là một học trò của Andres Segovia nhưng John Williams, một nghệ sĩ guitar lừng danh lại rất đề cao và nể trọng A.Barrios. John Williams coi Agustin Barrios là nhạc sĩ sáng tác cho Guitar suất sắc nhất và đã thể hiện rất nhiều những tác phẩm của ông. Trạng thái và âm thanh của John Williams trong “La Catedral” chứng tỏ nhạc của Barrios đã sống trọn trong con người ông.